Kết quả tìm kiếm cho "nghề di sản ở Đất Mũi"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 1428
Khi làn gió bấc đầu mùa khẽ chạm mặt sông, miền Tây trở mình trong tiết trời se lạnh. Giữa mênh mông sông nước, làn khói bếp quê bảng lảng bay, quyện cùng giọng ai đó cất lên bài vọng cổ “Lá trầu xanh”. Tiếng hát ấy gợi nhớ dáng hình người phụ nữ Nam Bộ, thủy chung, son sắt, chịu thương, chịu khó, làm nên hồn quê phương Nam.
Tự hào về nghề làm cốm dẹp truyền thống, dịp lễ Ok Om Bok năm nay, chính quyền địa phương xã Ô Lâm (tỉnh An Giang) đã tái hiện không khí giã cốm dẹp rộn ràng trong cộng đồng, vừa giới thiệu nét đặc sắc của nghề, vừa kỳ vọng mở ra sân chơi văn hóa có thể duy trì thường xuyên để chào đón thêm du khách đến thăm xã anh hùng.
Từ những vỏ sầu riêng tưởng chừng chỉ là rác thải, 2 nhóm sinh viên ở TP.HCM đã biến chúng thành giá thể, thức ăn chăn nuôi, mở ra hướng phát triển xanh và bền vững.
Trong những năm gần đây, vai trò và vị thế của nữ doanh nhân trong tỉnh có những chuyển biến mạnh mẽ cả về số lượng và chất lượng, khẳng định vị trí trong nhiều ngành nghề mới.
Búng Bình Thiên - hồ nước trời nằm trên địa phận 2 xã Khánh Bình và Nhơn Hội là một trong những vùng nước ngọt lớn nhất miền Tây Nam Bộ. Mặt hồ xanh biếc quanh năm soi bóng làng Chăm, làng Kinh bình yên bên bờ. Ở nơi con nước và con người cùng thở, những ngư dân, cán bộ và nghệ nhân vẫn lặng lẽ gìn giữ hồ nước trời như giữ một phần linh hồn vùng biên giới.
Những năm qua, hội viên Hội Liên hiệp Phụ nữ (LHPN) xã U Minh Thượng (tỉnh An Giang)?không chỉ khéo lo việc nhà mà còn cùng nhau làm kinh tế vươn lên thoát nghèo. Nhiều mô hình tiết kiệm, vay vốn, khởi nghiệp nhỏ đã giúp đời sống chị em ngày càng ổn định, ấm no.
Nghề làm tôm khô tại phường Tô Châu (tỉnh An Giang) có đã từ lâu đời, được ông bà truyền lại và các gia đình lưu giữ tiếp tục phát triển. Ngày nay, nghề làm tôm khô không chỉ mang lại thu nhập ổn định, đây còn là niềm tự hào của người dân Tô Châu.
Các nhà khoa học châu Âu đang theo đuổi tham vọng chế tạo “mũi điện tử”, thiết bị có thể nhận biết mùi, khí độc và thậm chí dấu hiệu bệnh tật qua hơi thở. Nếu thành công, công nghệ này có thể trở thành công cụ đột phá giúp con người phát hiện sớm ô nhiễm và bệnh ung thư, mở ra kỷ nguyên nơi máy móc cũng có khả năng “ngửi” như con người.
Vào độ tháng mười, khi con nước tràn bờ, người dân các xã: Hòn Đất, Mỹ Thuận, Giồng Riềng (tỉnh An Giang) lại có thêm thu nhập. Nước về không chỉ mang theo phù sa, mà còn mở ra mùa làm ăn mới với những chùm điên điển vàng rực, những ruộng sen, bông súng tím hồng vươn mình giữa đồng.
Trong nhiều món rau dân dã, củ hủ dừa có lẽ là món khoái khẩu của không ít người, gợi nhớ bao ký ức cho những ai xa quê. Miếng củ hủ trắng, giòn ngọt như giữ cả hương đồng gió nội của vùng đất miền Tây sông nước.
Giữa nhịp sống hiện đại, ở phum, sóc của đồng bào Khmer vẫn có những người trẻ âm thầm nối dài mạch nguồn văn hóa. Bằng đôi tay khéo léo và niềm say mê, họ thổi hồn vào từng hoa văn, mái chùa, chiếc ghe ngo để nghệ thuật truyền thống đồng bào Khmer tiếp tục tỏa sáng.
Từ cánh đồng đến mạng xã hội, nông dân An Giang hôm nay đang thật sự “chuyển mình”, vừa sản xuất giỏi, vừa kinh doanh hay, nhờ mạnh dạn bắt nhịp với thời đại số.